ẮP ĐẾT....
ừ, sao e ko về ăn cơm mà lại ở đây rửa bát cho K. Nói xong Linh quay ra nhìn mình cái.
Ơ ơ, e….. Ngọc chỉ nói được thế thôi.
Á à, chị hiểu rồi nha, K nha… nói xong Linh nhìn mình cười cười
Thôi về phòng đi chị ơi. Ngọc rửa tay rồi kéo Linh đi nhanh về luôn, đi qua mình, thấy mình đang cười còn bẹo 1 phát vào eo nữa, đau vê lờ mà vẫn buồn cười.
Ngọc về,tự nhiên con N cười to, mình cũng ko nhịn được nữa, phải phì cười. 2 đứa cười 1 lúc rồi con N nói:
QuaiKep.blogspot.com
E nó yêu mày lắm đấy
A biết rồi, mày éo phải nói
Mày cũng giỏi đấy, tán gái nhanh thế
Tao có tán gì đâu, tình yêu nó tự đến đó
Cố mà giữ mày à, tao thấy e nó trong sáng lắm đó
ừ, khi nào cưới tao miễn phí tiền mừng cho m luôn, hehe.
Hehe, mày nhớ nhá thằng bựa.hehe.
Ok, thôi m xu dọn nhanh đi rồi ra đây ngồi nói chuyện cho tiện.
ừ, chờ tao tí
thế rồi nó làm 1 tí nữa là xong, ra bàn ngồi, 2 đứa lại ngồi nói đủ thứ chuyện, tâm sự đủ kiểu. công nhận bạn bè lâu ngày ko gặp, bây giờ được gặp nhau nói chuyện sướng lắm các bác à.hehe. à giờ e này 3 con rồi đó các bác, chắc ai đít to đẻ cũng khỏe ae nhầy. ^^.
Nó ngồi nói chuyện với mình tới 3h chiều thì bảo về, mình cũng ko giữ, nói hết chuyện rồi mà ^^, mình dẫn nó ra đường bắt xe ôm để ra Ngã 3 Ba La. Thế là tạm biệt nó. Lúc rông về phòng, đi qua phòng Linh, thấy Linh đang ngồi trên giường nghịch laptop, Ngọc thì đang ngồi bàn học nhưng trả biết đang làm gì ý, ko phải học.
Á K đá, vào đây nhanh chị hỏi hihi. Linh cười nói ( chắc e nó biết mình vs Ngọc rồi )
Dám xưng chị để gọi mình đá Linh, to gan thế hả?
Hihi, mình biết rồi nhá K, hóa ra…hihi
Hi, hóa ra sao,hi?
K có muốn mình rửa bát cho ko? Nói xong Linh tự nhiên cười to, chợt mình cũng buồn cười, cười theo luôn.
A có thích cười ko hả? Ngọc nói to nhìn mình rồi 2 tay ôm bụng, quay đi chỗ khác ko thèm nhìn mình, miệng phụng phịu. ( lúc đó nhìn e đáng yêu lắm vợ à. Chụt )
Mình cố nhịn cười rồi nói: ơ, tại Linh cười a mới cười theo ý chứ
K giỏi nha, tưởng yêu ai cớ, hóa ra lại muốn làm e mình.hi. Linh nói
Ơ,sao Linh nói vậy?hi
Thế K có muốn làm e rể mình ko nhầy? Linh cười cười hỏi
Hề hề, sao tự nhiên Linh hỏi thế nhầy. Mình cười cười quay nhìn Ngọc
Chị ấy cứ trêu e từ trưa đến giờ đấy. Ngọc phụng phịu nói xong tự nhiên lại cười cười (yêu thế chứ )
Linh đang hỏi K có muốn ko cơ mà?hi
Hề hề, thế Linh hỏi Ngọc đi, có muốn mình làm e rể Linh ko?hihi
Mình hỏi nó từ trưa đến giờ rồi, nó ko dám trả lời đâu.haha. nói xong Linh lại cười to, mình cũng nghĩ lại lúc trưa, lại buồn cười nên cười theo luôn.
Sao 2 a chị cứ cười vậy, thôi a K về phòng đi để e học. Ngọc lại phụng phịu, vừa nhìn đi chỗ khác vừa nói với mình.
Hi, e có học đâu mà đuổi a về hả?
Nó ngại đó K, hi, trêu nó mà mình buồn cười quá.
À chị N về rồi chắc a buồn lắm nhầy? Ngọc quay lại hỏi mình
Ko, trả buồn gì, có người yêu rồi ai lại buồn vì bạn chứ.hihi
Ai là người yêu a chứ. Nói xong Ngọc lại quay ra chỗ khác, miệng cười cười.
K giỏi nhá, mình ko ngờ đâu, thế có muốn làm e rể mình ko? Linh hỏi
ừ thì nếu e cậu đồng ý mình cũng đành chấp nhận thôi.chẹp. mình nói bằng cái giọng rất chi là hài.
Ai thèm. Ngọc cười tủm tỉm nói.
Nó ko thèm kìa K, thôi mai mình giới thiệu bạn mình cho, xinh lắm. Linh đùa
À ừ vậy càng tốt nha Linh, sáng mai nha.
ừ,ok, bạn mình xinh lắm K à.
ừ, thôi mình về phòng đây. Nói xong mình về phòng luôn xem thái độ e Ngọc thế nào. ^^
Vừa mới ra khỏi phòng được vài bước thì e Ngọc chạy theo nói
Tên kia, quay lại đây ta bảo mau.
Gì e? a về ngủ sơm để mai đi làm quen với bạn Linh đây
Có thích đi làm quen ko hở? e nó lườm mình
Hề hề, thì có ai thèm mình đâu mà.
Cái đồ…hihi.e nói đùa thôi mà.
Vậy có thèm ko nhỉ?
Ơ mà thèm cái gì a nhỉ?hihi
Thì có thèm a làm e rể của Linh ko ý?
Hihi, để e xem xét đã.hihi
Dê a chị nói chuyện tình cảm quá nhầy, Linh từ phòng nói vọng ra. Ngại về lờ. he hé. Ngọc ngại nói: thôi e vào phòng đây.hi. Nói xong đi vào phòng luôn. Mình cũng đi về phòng. Thế là xác định rồi nhá e.he hé.
Về phòng ngồi xem phim mãi cũng đến 5h chiều, khóa cửa phòng đi chợ, chắc Ngọc đi học thêm hay đi đâu đó, ko thấy. phòng khóa. Đi ra tới đường thì gặp Linh, à mà giờ Linh dửng dưng với mình lắm các bác à, như bạn bè thôi ý.^^.
Ơ Linh ơi chờ với. Mình nói
K cũng đi chợ à?
ừ, sao đi mà ko gọi mình
hi, ai biết K cũng muốn đi đâu
ừ.
Trả biết sao lúc đó 2 đứa lại nói chuyện nhạt nhẽo với nhau vậy nữa, mình ừ cái rồi cả 2 đứa lại im lặng, vừa đi, vừa nhìn linh tinh vậy. Im lặng được 1 lúc thì Linh nói:
Mình yên tâm rồi K à. Hi
Cậu yên tâm gì?
Hi, mình cứ lo K yêu phải người ko ra gì.hi
Hi.
Mà K cũng giỏi nha, để ý từ khi nào đấy?
Hi. Mình cũng ko rõ. Chắc từ đợt ăn chậu nước vào mặt.hi
Ko ngờ K lại là e rể mình đấy.hihi
Hi, ai biết được chứ.
Hi, Mình hơi bất ngờ đấy. Hôm nay mình ko sang chắc ko biết đâu.hi
Hi, à nhưng mà cũng chưa đi đến đâu mà cậu.hi
Còn đi tới đâu nữa, nhìn 2 người là mình biết rồi, nhất là cái con bé lắm chuyện kia thì rõ lắm rồi.hi
Hi, à mà Ngọc đi đâu mà ko thấy vậy?
Đấy, nhớ rồi hả?hihi
Ko.hi. hỏi vậy thôi.
Nó đi học thêm, à chắc tối nay K được ăn bột mì rán đó.hi
Ơ sao lại vậy?
Thì trước khi đi học nó nhờ mình mua hộ bột mì mà. Chắc rán cho K đó.hihi
Hi, chắc ko phải đâu,hi, à giờ thằng Minh còn tán tình Linh ko?hihi
Tự nhiên K hỏi vớ vẩn vậy làm gì.
ừ thôi mình ko hỏi nữa.
Thế là 2 đứa lại im lặng đi với nhau vây, tại mình vui quá mà quên mất cảm giác của Linh, biết mình với Ngọc chắc lúc đó Linh buồn lắm mà vẫn phải cố cười. Linh ơi, xin lỗi nha.
2 đứa cứ lặng im đi cùng nhau vậy. lúc về tới xóm trọ thì 2 đứa lại lặng im vào phòng.Nói thật với các bác chứ mình trả muốn vậy tí nào cả, buồn lắm, cũng thấy thương cho Linh, phải gượng cười. Mình cũng chăng biết làm cách nào cả, đành phải vậy thôi.
Mẹ, tự nhiên từ hôm đó là mình bắt đầu có cảm giác nhớ e Ngọc cực các bác à.hehe. Nấu cơm mà cứ ngóng tai ra bên ngoài xem có tiếng nói của e ấy ko, mà mãi trả thấy gì.. e ấy đi học thêm chắc cũng phải 2 tiếng mới về. sao tự nhiên lúc đó muốn gặp e ấy thế ko biết.hehe.
Mình làm các thứ xong thì cũng khoảng hơn 6 giờ, ngồi nghe nhạc tí rồi dọn cơm ra ăn. Đang dọn thì nghe thấy tiếng nói: nãy chị có nhớ mua bột mì cho e ko?
Hehe.E Ngọc về rồi đây, tự nhiên thấy trong người mình sung hẳn các bác à, như thể được truyền thêm công lực giống trong phim trưởng của Tàu khựa ý.hehe.
Đang cầm cái bát ra bàn thì e Ngọc đi sang, chờ mãi cơ.hehe.
A K đã ăn cơm rồi à?
ừ, nhìn ko biết à bé.hehe. (mình cười rất đểu các bác à )
bé cái gì mà bé, a nhớ là lớp 12 rồi đó.
Thế a lớp bao nhiêu hả bé?hihi
Cái a này. Lúc nào cũng nói thế.
Hi, à mà nãy bé đi đâu thế? A đi chợ nhìn ko thấy đâu cả
E đi học thêm, vừa về nài. À mà sao để ý đến e.hihi
Ui zồi, ai thèm, chẳng qua a tìm người rửa bát hộ thôi.haha
Ko nói chuyện với a nữa, về đây. (e nó giả vờ vùng vằng giận định về các bác à.hehe)
ơ a đùa đấy.hi, nóng thế?hi
Chị Linh đã trêu e suốt rồi đấy, ngại gần chết, lại còn đến lượt a nữa.hừ
Hi, ngồi đây chơi với a tí rồi về.hihi.
Thôi. a ăn cơm đi. A ăn e ngồi đây làm gì.hi.e về đây. e vừa đi học về còn chưa kịp thay quần áo đây.
Ơ mà sao vừa đi học về e lại sang gặp a luôn làm gì thế?hihi. nhớ à?hi
E nó lườm mình 1 cái, nhìn lúc đó e đang yêu thật đấy: a có thích hỏi linh tinh ko hả?
Hi, a hỏi thật chứ linh tinh gì.
Ai thèm nhớ a, chẳng qua sang xem a có rủ con nào vào phòng ko thôi.
Ơ, rủ ai vào phòng là việc của a chứ.sao e đòi kiểm tra.hehe
Có thích rủ ai vào phòng ko hở? vừa nói con e vừa rông sang chỗ mình, tay chạm vào eo mình rồi.^^
Ơ e định làm gì đấy? mình sợ sợ đứng lên hỏi
Thế có thích rủ con nào vào phòng ko hở?
Hihi,a đùa đấy. a có người yêu rồi mà, ai lại làm thế.hi
Ơ người yêu a là ai vậy, e tưởng ko ai thèm yêu a chứ.hihi
À, 1 con bé xấu xí, lắm chuyện e à.haha.
Ui đệt mẹ, mình vừa nói xong e nó bẹo ngay cho 1 phát vào eo đau vãi lều, giật cả mình.
Đây là e bẹo hộ người yêu a. cái tội nói xấu người yêu đó. Ngọc nói
Dê, sao e bẹo đau thế, giật cả mình
Cái tội a bảo e xấu xí lắm chuyện cơ?hư. Ngọc nói xong 2 tay ôm bụng, quay đi chỗ khác, ko thèm nhìn mình luôn.
Ơ,hi,a xin lỗi, à mà a nói người yêu a chứ có nói e đâu.haha. (tự nhiên mình nghĩ ra chứ.haha. lúc đó mình cười rất to các bác à.hahaha.)
Nghe thấy thế, tự nhiên mặt con e đỏ hồng lên quay lại nói: ơ thì, e nói nhầm. thôi e về đây. Nói xong Ngọc định rông nhanh về, nhưng mình kịp chộp lấy tay lôi lại nói:
A bảo này
Gì a? con e vẫn còn đang ngại, nhìn xuống đất
Nãy người yêu a đi học thêm tự nhiên a thấy nhớ đó.hi
Thấy mình nói vậy, e nó ngại ko nói gì luôn. Khoảng gần 40s sau thì e nó mới nói các bác à.hehe.(mình nhớ rõ lúc đó lắm )
Ơ, người yêu a cũng đi học thêm à?hihi
ừ, nãy ko nhìn thấy mà tự nhiên a thấy nhớ con bé người yêu a vậy ko biết nữa chứ.hi
Hi, cái a này.e về đây.
Nói xong e Ngọc cười cười rồi rông về luôn, nhưng vừa đi ra khỏi cửa được vài bước e ấy lại quay lại: a K ơi.
Gì e?
E vừa gặp người yêu a, cô ấy bảo đi học thêm cô ấycũng thấy nhớ a lắm đó.hi. Nói xong e ấy chạy về luôn.Mình nghe thấy thế mà sướng lắm các bác à, như thế biết tin trúng 100 điểm lô vậy.hehe. Ngồi ăn cơm mà vừa ăn vửa cười, đéo biết mình cười vì cái gì luôn. Chỉ biết lúc đí trong lòng vui lắm, ko biết có bác nào như mình chưa nhầy.he hé.
Ăn xong, xu dọn xong, mình cứ ngồi ở bàn vậy, chờ và hy vọng con e mang bột mì rán sang các bác à.hehe.Trả biết sao lúc đó cứ ngồi nghĩ đến lúc con e sang là lại ngồi cười, mà lạ, ko biết có bác nào giống mình ko, cứ nghĩ đi nghĩ lại 1 ý nghĩ mà cứ cười được, chắc yêu vào nó thế các bác nhầy.. Đệt mẹ, mình ngồi phải hơn 1 tiếng mà vẫn chưa thấy con bé sang, thôi chợt nghĩ ra hay con bé đéo yêu mình rồi, mình tưởng bở thì ăn đếu, chợt thấy lo lo các bác à. Rồi bắt đầu ngồi chờ đợi trong thấp thỏm, quả này e nó ko sang thì ko ổn rồi.
Ngồi chờ mãi, lại hơn 1 tiếng nữa, thực sự lúc đó mình thấy lo lo rồi, mãi mà e nó chưa sang. Bao nhiêu suy nghĩ thất bại trong đầu mình lúc đó xuất hiện. lại nghĩ đéo biết sao lại thất bại mới đau chứ. Cứ ngồi nghĩ 1 mình buồn quá, mình lại lấy chai rượu ra uống không vậy. vừa uống vừa lo trong lòng. Ko biết có bác nào như mình chưa.^.^.
Uống 1 lúc thì e Ngọc đi sang, tay cầm đĩa bột mì rán. Ko phải nói phét với các bác chứ lúc nhìn thấy e ấy, mình như thằng sắp chết nhìn thấy thánh hiển linh,như con nợ nhìn thấy bọc tiền vậy, tim đập liên hồi, vui sướng tột độ.hehe. Quay sang nhìn đồng hồ luôn, hơn 9h15. Mình quay ra hỏi luôn, gắt:
Sao mãi giờ e mới sang hả?
Ơ cái a này, sao hỏi lạ vậy.
E có biết là a ngồi chờ e từ lúc e về ko hả? (trả biết sao lúc đó nóng vậy ^^)
Ơ e có bắt a chờ đâu. Mà tự nhiên a chờ e làm gì?
Chợt lúc đó mình mới nhớ ra, mình với e nó đã là gì đâu mà mình tức vậy. thôi ăn đếu rồi, biểu lộ cảm xúc thế thì lộ mẹ tình cảm mất rồi. Mình nói:
Ơ ko có gì, mà sao tự nhiên rán bột mì cho a vậy?
Tự nhiên thấy e ấy cười cười rồi nói: Hihi, a ngồi chờ e thật à?hihi
Ơ ko,a đang hỏi e sao tự nhiên rán bột mì cho a cơ mà.
Hihi, Ngồi chờ e lâu ko a?hi.
A đã bảo ko hây, mà xem bột mì e rán ngon ko nào? Mình ngại tay cầm miếng bột mì ăn vội luôn.
Hi, ngồi chờ người ta mãi xong cáu mà còn chối nữa kìa.hihi
A cáu với e bao giờ? (trả biết sao lúc đó mặt với tai mình nóng lắm các bác à )
Thì lúc e mới sang ý. Hóa ra ngồi chờ lâu quá xong cáu đấy.hihi. a K hấp.
Ơ, cái con bé này, giám bảo a hấp à, a có cáu đâu chứ. (vừa ăn vừa nói. Ngại vê lờ)
Hihi, tự nhiên e thấy vui lắm a à.hihi
Ơ sao tự nhiên vui? E hấp à?
Vì a ngồi chờ e nên e vui.hihi
À mà sao tôi nay sang muộn thế?
Thì e phải tắm rửa xong học bài, xong đi rán bột mì nữa chứ. Rán lâu lắm.
ừ, a chờ mãi đấy. (thôi ăn đéo, lúc đó mình lỡ mồm các bác à.hehe)
đấy nhá.hihi.nhận là chờ e rồi đấy nhá.hihi.
ơ a nói nhầm.hi(ngại vê lờ)
Hi, vui quá.hihi, à mà a ăn thấy ngon ko?hi
cũng tạm vậy, cái này ai mà trả làm được.haha. (mình cười rất đểu)
thôi đưa đây e mang về, nói xong con e định chộp lấy cái đĩa nhưng mình đã nhanh tay kéo ra.hehe.
Thôi để a chịu khổ ăn hết vậy.hehe.
Người ta đã rán cho mà ăn lại còn ko nói được câu tử tế nữa. Nói xong con e lại làm vẻ mặt phụng phịu, 2 tay để lên bàn, quay mặt đi chỗ khác. (mình rất yêu cái động tác này của con gái các bác à, có bác nào giống mình ko? Hehe)
Hihi, thì cũng ngon, ơ mà sao tốt thế? Tự nhiên mua bột về rán cho a lắm với.
Hư, ai rỗi mà tự nhiên đi mua về rán cho a, tự nhiên chị Linh mua về rán ý chứ. E biết đâu.
Mình nghe xong mà phì cười, tưởng a ko biết à e.hehe. Mình nói: có thật chị Linh mua về ko e?
Hư.Thật ý. A ko tin thì sang hỏi chị ấy đi. E có rỗi đâu mà đi mua cho a chứ.
À đúng là Linh đi mua,nhưng ai bảo Linh đi mua ấy?hahaha. (Mình cười to )
Ai biết. cười gì mà cười. e về đây. Nói xong con e đứng dậy định đi về luôn. May mà mình kịp chộp tay kéo lại.
Thôi ngồi đây chơi với a.hi.a xin lỗi.
Đã mang sang cho mà lại còn trêu e nữa. e ấy lườm mình,phụng phịu nói.
Hi, e rán à, ngon lắm.
A cũng biết khen e cơ à? Con e ra vẻ cao giọng
Hi, ngon thì khen chứ.hihi
Cái đồ suốt ngày trêu e. nói xong e nó lại lườm mình cái.
Hi. À e uống rượu ko?hi
Dê a lại uống rượu à?
Hi, nãy a chờ e đã uống rồi ý. Chờ mãi buồn nên uống.
Ơ mà sao a lại chờ e vậy?hihi. ( con e cười cười hỏi)
Có muốn hỏi đểu ko hở bé?
Đã bảo đừng gọi e là bé rồi còn.
Hi, a cứ thích gọi vậy đấy.
Kệ a, ko nói vấn đề đó với a, sao a lại chờ e nhỉ?hihi
Vì a muốn gặp e. Được chưa. (mình nhìn thẳng mắt e nó nói,giống mấy cái phim hàn quốc ý các bác.hehe.)
Hi, thật ko đó?hihi
Ko thật thì sao, a ngồi chờ e mãi từ lúc e về đó. Chờ mãi ko sang. Tức kinh. (trả biết sao lúc đó mình phun mẹ ra hết các bác à.)
Hihi, e vui quá.
Ơ biết a tức mà e lại vui à.
Vâng.hihi
À mà uống rượu ko? Ngon lắm.hehe.
Thôi, a đi mà uống 1 mình.hihi.
Mình vừa uống rượu, vừa ăn bôt mì rán, vừa nói chuyện linh tinh với e ấy vậy. Vui lắm các bác à.hehe. Tự nhiên đang uống rượu nói chuyện thì mình chợt lóe lên trong đầu một ý nghĩ vô cùng thông mình. Cái này mình lại học được trong phim Hàn Quốc các bác à. Mà công nhận mình cũng thấy bọn Hàn đóng phim giỏi thật.hehe.
Thế là uống thêm vài chén nữa thì mình giả vờ say, nằm mẹ nó ra bàn.Nằm được tí thì mình giả vờ nói linh tinh, các kiểu nào là uống nữa đi, bánh rán ngon lắm, rượu ngon….. thì e Ngọc tưởng mình say rồi,vỗ vai mình, gọi dậy để vào giường mà ngủ. Mình lại im lặng, em ấy thì cứ cố gọi mình dậy (a giả vờ say thì e gọi = niềm tin à.hehe), còn mình thì cứ nằm đó. Chợt mình giả vờ nằm say nói tiếp:
Cái con bé này, a thích trêu e lắm, trêu e a vui lắm Ngọc à.hihi. vui lắm.
Con e nghe thấy liền ko nói gì nữa, im lặng, ngồi xuống ghế luôn. (chắc muốn nghe tiếp xem mình nói gì đó.^^). Mình nảm nhảm tiếp luôn: hì hì, cảm ơn e nha Ngọc. a vui lắm.
Bỗng con e lại lay vai mình goi: a K ơi, vào giường mà ngủ đi,say rồi đó.
Mình vẫn im lặng thì chợt con bé nói:
Ko ngờ tình yêu đầu của mình lại là với cái đồ say xỉn này.
Thề với các bác chứ nếu lúc đó mình mà ko giả vờ say thì mình ôm luôn con e mất, nghe e nó nói câu đó mà tim mình muốn bay ra luôn mất. cuối cùng e ấy cũng nói ra rồi, mình vui quá. Lúc đó sướng đéo tả được các bác à, tại đang giả vờ say nên cứ phải nằm im mà thật ra lúc đó trong lòng mình niềm vui đang dâng trào, à phun trào như núi lửa mới đúng ý chứ.hehe. à nhưng mà mình lại nghĩ, tưởng mình say, khéo tối nay e ấy lại ngủ ở phòng mình như hôm nọ ý chứ nên mình cứ nằm im luôn.hehe. Nhưng ko các bác à, e ấy đến giường lấy cái chăn đắp cho mình rồi khóa bố cửa lại (khóa ngoài ý ) rồi cầm theo chìa khóa ra về. như kiểu rốt mình trong phòng ý. Ơ mà mình cũng kệ, đang vui, có lẽ tối hôm đó là buổi tối mà mình vui nhất kể từ khi bắt đầu đi học cao đẳng.và mình cũng nằm ở bàn ngủ luôn, chắc lúc đó rượu cũng bắt đầu ngấm nên ngủ éo cần biết muỗi miếc gì luôn.
Sáng ngủ dậy thì vẫn thấy cử khóa, điện vẫn bật, có cái bánh mì với tờ giấy để trước mặt ghi: E mua bánh mì cho a ăn sáng đó, e khóa cửa đi học đây. Chìa khóa của a e cầm đi học luôn đó.hihi. e Ngọc.
ớ, sáng ra đọc mẫy chữ e viết mà đã thấy vui vui rồi, lại còn mua cho a cái bánh mì nữa chứ, đang đói, mình đéo cần đánh răng gì sất, ăn luôn.hehe. ăn xong thì cũng bắt đầu xu dọn lại nhà cửa,may mà lúc đó đang được nghỉ ôn thi lên ko phải đi học, à mà đi học thì nghỉ 1 buổi cũng trả sao. Bác nào sinh viên cũng hiểu nhỉ.. xu dọn xong thì lại bật laptop nên chơi game tí, bắn hép lai với boss cho đỡ buồn vậy, à mà đợt đấy mình chuyên bắn 46 các bác à, ko phải nói phét chứ lúc đó mình bắn hép lai vô đối, bắn ở chỗ chợ ko cần tâm cũng bắn được, chỉ tiếc là chưa luyện được chỗ nhà vòm thôi, tại xa quá ngắm éo chuẩn được.
bắn mãi với boss cũng chán, tắt máy nằm nghĩ lại chuyện tối qua cho sướng. Công nhận mà nghĩ lại vẫn thấy vui, cứ nghĩ đến lúc e ấy nói yêu mình mà vui đéo chịu được, chỉ muốn chạy ra đường hét thôi các bác à, các bác đừng chửi mình điên nhá.hehe.
Cứ nằm nghĩ vậy mình ngủ mẹ đi lúc nào ko biết. lúc tỉnh dậy thì đã hơn 10h30, lại bật laptop lên nghịch tiếp, cũng trả biết làm gì. Định đi chợ thì Ngọc khóa cửa rồi nên đành chịu,nghĩ chắc trưa nay lại phải ra quán ăn rồi. Chờ mãi đến hơn 11h30 thì nghe thấy tiếng lọc sọc mở khóa cửa, biết ngay Ngọc về rồi, sướng quá tắt laptop chạy ra cửa luôn.
Ơ sao dám khóa cửa nhốt a hả?
Hi, ko vậy ai vào lấy hết đồ sao.
Ơ đồ của a chứ đồ của e à?hi
Cái a này, e nó lườm mình cái.
Về học muộn thế, giờ a mới đi chợ được.
À chờ e tí. Nói xong Ngọc chạy về phòng
Xong lại thấy chạy sang luôn : đây nài, e mua hộ a rồi nài.hihi
Con e đưa cho mình 1 con cá và mấy quả cà chua.
Ơ, sao tự nhiên mua cá cho a làm gì?
Con e lườm mình: có thích tự nhiên ko hả?
Hi, nhưng mà a ko biết nấu cá, a đã nấu bao giờ đâu.
Ơ vậy a toàn ăn thịt thôi à?
ừ.hihi, cá tanh lắm, a ngại làm.
Hi,có cần e dậy cho nấu ko?hihi
A chỉ cần vợ a nấu cho thôi.hehe. (mình nói kiểu bâng quơ ý các bác)
Cái a này, chờ e tí,e về thay quần áo rồi sang luôn.hihi.Nói xong con e chạy về phòng luôn.
Nói thật với các bác chứ lúc đó sướng đéo thể nào chịu được, như thể e ấy là vợ mình rồi ý, cảm giác hạnh phúc lại tràn về. Chợt lúc đó mình lại nhớ về con nhox, mối tình đầu của mình, lại thấy buồn buồn, trả biết giờ e ra sao rồi nữa, những kỷ niệm lại theo đó trở lại. Mình cứ đứng đơ đơ ra đó mấy phút rồi chợt nghĩ: thôi kệ mẹ, qua rồi mà. Thế là chạy đi cắm cơm luôn, còn cá với cà chua để đó cho e Ngọc tí sang làm.hehe.
Mấy phút sau thì e ấy sang: cắm cơm à a?
ờ, e nấu hộ cá cho a đi.hehe.
e sang dậy a đó, ko phải nấu hộ đâu.hi
ờ thì kiểu gì e trả làm.hehe.
mà a cắm cơm xong đi rồi đến đây nhìn e làm.hihi
ừ,nói như người lớn ý nhầy.
hihi.
Mình cắm cơm xong, e nó bắt mang mấy quả cà chua đi rửa. rửa xong thì e nó bắt đầu(mình thề là cái đoạn này ko khác trẻ con tí đéo nào, mình kể lại mà con thấy buồn cười.^^)
Đây a nhìn nài, phải sái cà chua như vầy nhá. E nó vừa nói vừa làm.
Gơm diếc a biết rồi, cái đó ai trả biết
Có thích ai trả biết ko hở?
ờ thì đúng mà
e đang dậy a đó nha, có thích e ko dậy nữa ko hở? e nó lại lườm mình. (a mà ko yêu e thì a cần đếu gì e dạy chứ haha)
hihi, ừ e dậy tiếp đi.
Tưởng a biết rồi cơ mà?
Hi, chưa chưa.hihi.(buồn cười vê lờ)
Sái cà chua xong, e nó lại bắt mình mang cá đi rửa( cá mua ở chợ họ làm vảy với cắt ra từng khúc cho mình rồi nha các bác), rửa xong thì e nó nói: a bỏ cá vào xoong, xong cho thêm nước vào đi.
Mình làm đúng theo lời e nó nói luôn,tiếp theo: a bỏ cà chua vào xoong cá luôn đi. Mình lại làm tiếp.
E nó: thế a bỏ xoong lên bếp ga thổi đi.
ừ. Mình cầm ra bếp rồi bật lửa luôn
Thế là xong, có vậy mà cũng phải để e dậy.hihi.
Dê, có vậy thôi à, a tưởng rườm rà lắm cơ.
Thì có thế thôi mà, vậy mà a cũng ko biết.hihi
Dê a cứ tưởng sao cơ, mà toàn a làm, e có dậy gì đâu.
Thì e chỉ bảo a mà.hihi.
Thì toàn cái đơn giản, tưởng gì. Ko cần dậy a cũng làm được.hehe
Ơ, vậy là ko cần e dậy a chứ gì (e nó lại giả vờ giận )
Hihi, thì e đã dậy a rồi mà.
Vậy mà a còn nói cái kiểu đấy. (nói thật chứ đơn giản bỏ mẹ các bác nhầy. )
Hi, xin lỗi, được chưa.
Thôi e ko nói chuyện với a nữa, e về đây. Nói xong e nó lại phụng phịu định đi về
Mình chạy nhanh ra cửa chặn luôn: xin lỗi rồi mà, may mà có cô giáo dạy giỏi đấy, ko chắc mình trả có cá mà ăn đâu Ngọc nhầy.hihi
Tự nhiên con e cười: biết gọi cô giáo như thế là tốt.hihi
Hi,à a bảo cái nài
A nói đi
Sau này làm vợ a thì phải chăm chỉ nấu ăn cho a đó nha.hihi
Thấy mình nói vậy, e ngại quá, quay người sang ngang,cười cười, tay un mình ra: tránh ra cho e về nào, cái a này.
Hi, thế e nghe rõ a nói gì chưa?
Ai làm vợ a chứ? Con e ngại nói nhỏ, cười cười
Có cô giáo Ngọc vừa dạy a đó?
Hi, cái a này, thôi tránh ra e về nào. E nó ngại, nói mà éo giám nhìn mình.
Thế đã nghe rõ a nói gì chưa?hihi
Rồi… e nó ngại cười cười cúi đầu xuống nói.
Hihi, hay ở đây ăn cơm luôn với a nhá?
Ko. e về đây, tránh đường nào. E nó vẫn còn ngại, tay un mình ra để đi về.
Hi, kiểu gì sau này trả ăn cơm với a suốt mà còn ngại.hihi
Cái a này, xê ra để e về ko hả? e nó mặt đỏ hồng, miệng cười cười nói
Hi, về làm gì, ở đây luôn đi, tối kiểu gì trả sang.hihi
Hi, vậy mà có người mong đó.hihi
Ai mong chứ?
Ơ vậy ko ai mong à?
Hi, a chỉ mong vợ a thôi.
E nó lườm mình cái rồi cười
Mình éo nói gì nữa. con e nói tiếp: ơ a ra xem nồi cá chín chưa.
Mình chạy ra thì thấy đang sôi, con e cũng rông về luôn. Mình chỉ kịp nói: ơ, ở lại ăn cơm với a.
E nó cười cười: thôi e về đây. Rồi đi về luôn.
Mình chờ 1 tí rồi mang nồi cá vào ăn cơm thôi. lúc đó chắc ăn cái đéo gì cũng ngon mất các bác à, đang vui mà.hehe. Vừa ăn vừa nghĩ đến e ấy, nghĩ đến lúc e ấy dạy mình nấu canh cá mà thấy buồn cười thế, nghĩ đến sau này e ấy làm vợ mình thì chắc mình hạnh phúc lắm…đủ kiểu.chỉ biết lúc đó nghĩ mà đã thấy sướng lắm rồi.hehe.
Và ăn cơm xong, lại ngủ.Sinh viên nó thế, mà mình cũng ít khi đi chơi lắm, tại chẳng quen nhiều bạn éo gì, tổng cộng từ khi đi học đến giờ chỉ quen được 3 4 đứa. với lại tính mình lúc đó cũng ko muốn giao tiếp rộng nữa, biết nhiều thì nhiều chuyện. chỉ cần có e Ngọc là đủ các bác nhầy.hehe.
Thời gian sau thì cứ tiếp tục bình thường thôi các bác à, tình cảm càng ngày càng tăng tiến, cứ tối nào e ấy cũng sang phòng mình chơi, còn ban ngày thì e ấy đi học, tại lớp 12 mà, học chính với học thêm các kiểu, còn Linh và mình thì vẫn là bạn bè bình thường, chỉ tội là nói chuyện ít đi thôi. Mấy cái chuyện này mình xin ko kể nha các bác,tại vì nó chỉ là chuyện đời thường thôi, ko quan trọng lắm, ngày nào cũng giống giống nhau. Mình xin kể những gì liên quan đặc biệt đến tình cảm của mình và Ngọc thôi.
Sáng hôm đó, mình dậy đi học, bình thường thì sáng nào mình cũng hay đi học cùng Linh mà, tại phòng mình ở trong, phòng Linh ở phía ngoài nên kiểu gì cũng gặp. Đi qua phòng Linh thi thấy Linh đang ngồi trên giường với Ngọc còn Ngọc đang nằm trong chăn. Mình rông vào hỏi:
Ơ Linh ko đi học à, mà Ngọc sao vậy?
Sáng nay mình nghỉ, con bé này nó ốm rồi K à
Ơ sao ốm, tối qua còn sang phòng mình mà. (Mình lo lo)
Mình cũng ko biết nữa, đêm qua nó sốt lắm.
Thế uống thuốc chưa? Chắc tại lạnh quá đấy
Uống rồi, giờ nó đang rìu rìu ngủ nài. À thôi K đi học đi, nó đang ngủ mà, để mình ở đây cũng được.
ừ thôi mình đi đây, để im cho Ngọc ngủ nhá.
ừ.
Thôi thì thấy e Ngọc đang ngủ mình cũng ko muốn làm phiền, ở lại cũng ko giúp được gì nên đi học. đệt mẹ đến lớp ko học được cái đếu gì cả, toàn lo cho e ấy thôi, ko biết e ấy sao rồi. Mà hôm đó mình lại phải học tới 11h15 mới được về lên càng suốt ruột. Ngồi học mãi, học mãi thì cũng được thả về, mình chạy nhanh về khu trọ luôn, về tới phòng Linh thì thấy Ngọc tỉnh rồi, đang mệt ngồi ăn cơm.
Ơ sao e ốm mà còn ăn cơm hả? Mình hỏi Ngọc.
Con e trả buồn nói,Linh nói thay:
Mình cũng ko hiểu được nó, ốm mà cứ bảo ghét cháo đòi ăn cơm.
ốm thì phải ăn cháo mới dễ ăn chứ, e ăn cơm làm gì cho khó nuốt
e ko thích ăn cháo. Ngoc nói
Thế giờ e thấy trong người sao rồi?
Cũng đỡ mệt hơn đêm qua rồi. e nó nói giọng mệt mệt.
Thế ăn cơm có khó ăn ko? Mà sao lại ko thích ăn cháo
Ăn được mà a, e ghét cháo.
ừ. Biết con e đang mệt lên mình cũng ko hỏi gì nữa, chỉ đứng nhìn e nó ăn thôi.
Thôi K về nấu cơm đi, đứng đây nhìn nó ăn làm gì.hi. Linh nói
ừ khi nào Ngọc ăn xong uống thuốc rồi mình về.hi
hi, quan tâm nhầy.
hi.
Lúc đó mình trả còn tâm trạng nào mà để đùa, nhìn e Ngọc như thế mình lo lắm.
Thôi a về nấu cơm đi. Ngọc mệt mệt nói
Kệ a, e cứ ăn đi.
E ấy lại ko nói gì nữa, ăn 1 lúc xong thì e ấy uống thuốc, mình cũng về phong luôn. Trả muốn nấu cơm nước éo gì, đi ăn quán cho nhanh.
Lúc đi ăn về thì thấy e ấy đã ngủ rồi, Linh thì đang ngồi laptop làm gì ý, mình cũng ko vào nữa, rông về phòng ngủ luôn.
Nằm mãi mới ngủ được giấc, tới hơn 3h chiều thì mình tỉnh dậy, mặc quần áo chạy sang phòng e Ngọc luôn, nhưng sang thì thấy e ấy vẫn đang ngủ lên lại mò về.
Lại bật laptop nên nghịch tới gần 5h thì lại mò sang phòng e ấy. sang thì thấy e ấy tỉnh dậy rồi, đang ngồi trên giường, có vẻ khỏe hơn lúc trưa rồi.
Giờ e thấy trong người sao rồi?
Khỏe khỏe rồi a à.
Nó cũng đỡ nhiều rồi K à. Linh nói
ừ, chắc cái tội ăn mặc ko cẩn thận lên bị ốm à.
E cũng trả biết nữa.
Chắc vậy rồi đấy, từ mai ăn mặc cẩn thận vào.Linh nói
Vâng. Ngọc đáp
À K ơi đi chợ ko? Linh hỏi mình
Ơ thế tối nay lại cho Ngọc ăn cơm à Linh
ừ, nó bảo ko muốn ăn cháo
dở hơi, ốm thì phải ăn cháo chứ. Mình quay nhìn Ngọc nói
kệ e, e ko thích ăn cháo
à a thấy ốm mà ăn cháo hành thì nhanh khỏi lắm đấy.
Mình cũng bảo nó thể là nó ko nghe, cứ đòi ăn cơm.Linh nói
Ngọc: Đã bảo la e ko thích ăn cháo rồi còn.
Mình nhìn e nó nói : ko ăn cũng phải ăn
E nó thấy mình gắt nên ko nói gì nữa. Tự nhiên mới nhớ ra mình đéo biết nấu cháo hành làm sao, giá mà biết thì nấu cho e ấy ăn có phải tình cảm ko nhầy.^^
Chờ a tí nhá. mình nói xong chạy về phòng lấy cái điện thoại rồi lại chạy sang luôn.
K về lấy điện thoại làm gì vậy?Linh hỏi
À ừ, có việc.hi
Sau đó mình gọi ngay cho người mẹ yêu quý của mình luôn:
A lô U à, U đang làm gì đó.hihi
Mẹ đang xu dọn nhà vậy, mày ko phải đi học à?
Vâng, dê U vất vả nhầy.hihi
Bố ông, học hành thế nào rồi?
Hề hề, vẫn bình thường thôi U à, à tối nay U có món gì ngon ko?
Nhiều món lắm mà trả thấy K về ăn với U. ( mẹ mình nói chuyện vui lắm các bác à)
Hihi, à thằng e đi học về chưa U?
Chưa, chắc sắp về rồi, thế tối nay có món gì ko?
Chưa biết U à, hề, à U ơi, nấu cháo hành làm sao nhầy? (mình vừa hỏi câu đó thì Linh và Ngọc bất ngờ nhìn mình luôn.)
Mày ốm à đâu mà phải nấu cháo hành hả? cần mẹ lên ko? (mẹ mình tưởng ốm ^^)
Ko, con vẫn khỏe mà. Nấu làm sao U?
Hay mày nấu cháo cho người yêu đấy?
Ko, có phải người yêu gì đâu, chẳng qua là con dâu U đang ốm lên con nấu cho thôi.hề hề. (nghe mình nói thế, Linh thì cười cười, Ngọc đang ốm mà vẫn cười tủm tỉm, ngại quay mặt đi chỗ khác.^^)
Bố ông, liệu lo mà học đi, tránh xa bọn con gái ra đấy
Dê U nói nhiều, nấu cháo làm sao vậy U?
Thì……
…..
….. ( cái đoạn này dậy cách nấu cháo, thôi ko kể cũng được các bác nhầy..)
Nói chuyện điện thoại với mẹ mình xong thì Linh nói:
Dê kinh nhầy, nấu cháo cho nữa cơ đấy.hihi. Nói xong Linh đi chợ luôn, phòng chỉ còn mình và Ngọc.
A định bắt e ăn cháo à? Ngọc hỏi
ừ, ốm phải ăn cháo chứ, mà a nấu đấy, có định ăn hay ko đấy
e trả thích ăn cháo gì cả. con e nói nhỏ
thế có định ăn ko hả?
nhưng mà a nấu thì để e thử xem sao.hi
hi, bao nhiêu đứa con gái muốn được a nấu cho mà ăn đó
kinh nhầy, có ma nó thèm.hi
ốm mà còn cười được, kiểu này ốm ăn rồi.
hi, à a ơi
gì?
Nãy a nói chuyện điện thoại với mẹ mà ko sợ à?
Sợ cái gì
Thì…a nói linh tinh ý.hihi. (con e ngại cười cười )
Hề hề, cái gì linh tinh nhầy?
Con e ngại ko nói gì, mình nói tiếp luôn: thế có đúng con dâu U a ốm ko vậy?
E nó ngại, ko nói gì, chỉ cười thôi.
Ơ sao ko nói gì vậy?
À cái lúc a bảo “có phải người yêu gì đâu” e giật cả mình.hi
ừ thì đúng mà, người yêu người ún gì đâu.
Hi, cái a này. E nó vẫn còn ngại.
Thế có phải con dâu U a ko nhầy? mình nhìn e nó hỏi
E nó ngại, nhìn xuống chăn đáp: xem thái độ của a thế nào đã.hihi. (vâng luôn đi lại còn lòng vòng )
Hề, thôi a đi mua các thứ về nấu cháo đây, à a khóa cửa vào nhá.
Vâng.
Thôi e nằm ngủ đi, dậy sẽ có cháo ăn.hề hề
Vâng.
Thế là mình khóa cửa, chạy ra chợ. Tiện ăn cái bánh mì luôn. Tối nhịn cơm. Mua hành với thịt xong thì lại chạy về, mang về phòng hì hục làm.
Mẹ, nấu cháo thực ra cũng đơn giản nhưng mà lâu phết các bác à, mình nấu bằng nồi cơm điện. trả biết các bác nấu = gì . lại còn phải đi xào xào tí thịt cho vào nữa. mất bao nhiêu thời gian, chỉ muốn nhanh để sang phong e ấy thôi
Làm mãi cũng xong, mình bê cả xoong sang phòng e ấy luôn,sang thì thấy e ấy đang nằm, nhưng ko ngủ, Linh thì đang nấu cơm bên ngoài.
Nhìn thấy mình Linh trêu: K ơi, tớ ko ốm đâu mà mang cháo sang, ko thích ăn đâu.hihi.
Mình ko nói gì, chỉ cười, nhìn Ngọc thì thấy đang cười cười.
Dậy ăn cháo nào bé.
E Ngọc ngồi dậy nói: nãy chị Linh cứ trêu e, ốm mà chị ấy cũng ko tha.hihi
Gơm ốm mấy, khỏe như trâu rồi còn gì
Hihi, cái a này. Mà a nấu có ngon ko đấy?hi
Quá ngon ý chứ. Nói rồi mình múc ra bát cho con e.
A ơi để 1 lúc cho nguội rồi ăn được ko?
Phải ăn nóng chứ nguội thì nói làm gi.
Dê nóng lắm.
Hay để a đút cho bé nhá.hehe
Hi, còn lâu, thôi a đưa e nào.
Đây, mà sao e ko thích ăn cháo.
E cũng trả biết nữa, từ bé đã vậy rồi.hi
Thôi ăn đi, xem thế nào?hi
Mình nói xong thì e nó ăn, ăn được mấy thìa thì nói: ơ cũng được ý nhầy.hihi. Nghe e nó nói thế mà mình oai lên hẳn các bác à.hehe.
ừ, cũng được thì ăn 2 bát đi nhá.hề hề
sao bắt e ăn nhiều thế a, vậy bao giờ mới xong?
Kệ, cứ ăn đi.
Nhưng mà nóng vầy ăn lâu lắm.
Ơ đã bảo ăn đi rồi mà. Thế là e nó ngồi ăn, mình thì ngồi nhìn..
Một lúc thì e nó ăn hết 1 bát: dê sao e thấy nóng quá a à?
Hi, thì nóng cho toát mồ hôi nhiều, càng nhanh khỏi ốm.
À đúng rồi, người e cũng đang ra nhiều mồ hôi lắm.
Đúng lúc đây thì Linh đi vào: sao có người bảo ko thích ăn cháo cơ mà? Linh cười trêu Ngọc.
Ngọc cười ngại quay mặt đi: Chị này.
Chị bảo để chị nấu cháo cho mà ăn thì cứ ko chịu, vậy mà..haha. Linh càng trêu
Đừng trêu e nữa chị. Ngọc vẫn ngại nói
Hihi, K ơi, cho mình mượn phòng nhá, mình sang ăn cơm bên đó. Mình bị đuổi khỏi phòng rồi.hihi
Hihi, ừ.cứ tự nhiên Linh à.
ừ, Ngọc cho chị ăn cháo với. Vừa nói Linh vừa cười đi ra.
Linh sang phòng mình thì Ngọc nói: a thấy chưa, chị ấy cứ thích trêu e linh tinh
Hi, thì đúng rồi còn gì nữa.haha. (tự nhiên mình thấy buồn cười )
Cái a này, lại đến lượt a nữa. hư, lại giả vờ giận
Hề hề, thì đúng thì a bảo là đúng mà.haha
E mà ko ốm thì e đánh cho a một trận rồi. Ngọc nói
Hihi, thôi ăn tiếp nhá.
Dê e lo lắm rồi
Vậy thôi tôi về đây. Mình giả vờ trêu
Hihi, thôi ăn tiếp vậy.hihi
Thế là mình lại múc tiếp bát cháo nữa cho Ngọc. mà chắc do mình nấu ngon nên thấy cô ấy ăn cũng nhiệt tình.hehe.
Ăn mãi thì cũng hết bát thứ 2, nhìn mặt e ấy nhiều mồ hôi là mình biết cháo có tác dụng rồi hehe.
A ơi, người e bẩn quá.
Kệ, ốm ai mà trả bẩn. khỏe rồi tắm.
Nhưng mà mồ hôi ra nhiều quá, bẩn lắm.
Kệ, hay e đi tắm đi cho sạch.hehe.
Hi,cái a này.
Hi, thôi để a lấy khăn cho lau mồm nhá.
Vâng.hi
Thế là mình lấy khăn với nươc cho e ấy luôn, xong xuôi thì e ấy cũng nằm yên.
Giờ e thấy người sao rồi?
Khỏe lắm rồi,hihi.
Chắc do cháo a nấu ngon đấy.hề hề
Ui trời,hi, mà a nấu cũng ko đến lỗi nào ý nhầy.hihi
Hi, e là người vinh dự được a nấu cho đầu tiên đó.
Hi, à mà mẹ a hiền nhầy, nói vậy mà mẹ a ko bảo sao.
Thì nói đúng thì còn bảo sao chứ.
Hi, cảm ơn a nha, e vui lắm.hi
Ơn iếc gì, sau này làm vợ tôi phải nấu bù lại cho tối đó. (mình nhìn thẳng vào con e nói )
E nó ngại,cười cười xong: Vâng. Rồi trùm chăn kín mít luôn. (ôi đệt mẹ sướng quá các bác à )
Lúc đó mình sướng đéo tả được, nên ko thể biết phải diễn tả như thế nào cho ae hiểu lên thôi ko miêu tả nữa.^^. Mình im lặng, con e cũng yên lặng.
Được 1 lúc thì mình nói: thôi e ngủ đi, a về đây.
A chờ e ngủ rỗi hẵng về được ko? Con e kéo chăn xuống nói
Mình cười: ừ.lắm chuyện quá.
Hi, a phải ngồi im đó nha.hi
Rồi, ngủ đi, lắm chuyện.
Hi, e ngủ đây.
ừ
à mà a ko chúc e ngủ ngon à?
ừ thì chúc e ngủ ngon, gơm lắm chuyện quá
hihi,e ngủ đây, cấm a về đó
dê, ừ, ngủ đi
hihi, ngủ đây
thế là e nó nằm nhắm mắt ngủ, mình ngồi bên giường. chợt lại thấy cảnh này quen quen trong phim các bác à, đéo thế nào đời mình giống trong phim phết ý chứ, nhẽ ra mình đi đóng phim Hàn quốc cho mấy e teen teen xem khéo lại ăn khách ý nhầy. .
Mình cứ ngồi im vậy, con e thì nhắm mắt, trả biết đã ngủ chưa, ngồi được 1 tí thì Linh sang: ơ nó ngủ rồi à K?
ừ, chắc ngủ rồi, đang bắt mình ngồi canh muỗi đây.hi
hi, khổ thân, con này lắm chuyện lắm.
hi
mà khéo cũng muốn ngồ đó ý nhầy.hi
hihi (mình đéo biết nói gì luôn )
dám nói với mẹ là con dâu thì ghê rồi nha.hihi
hề hề. Linh cứ trêu mình.
Hi, đúng còn gì, à tối hay tối nay K ngồi canh nó cho mình nhá.hi
Ơ thế Linh ko ngủ đây à?
ừ,nó đang ốm vầy mình ngủ chung sao được, mình sang ngủ nhờ mấy phòng kia 1 tối
Vậy có được ko?
Được mà, à mà khéo K cũng thích vậy ý chứ.hihi
Hi, cũng được, để mình về lấy cái chăn sang.
ừ, thôi mình sang phòng ngủ nhờ đây.hi
ừ.hi. Thế là mình chạy về phòng vác cái chăn đi rồi khóa cửa sang. Ngồi quấn chăn bên giường Ngọc luôn. Đóng kín cửa lại cho đỡ lạnh.
Nói thật với các bác chứ cái kiểu ngủ ngồi khổ bỏ mẹ, vừa lạnh vừa khó chịu, chẳng qua là dại gái nên mới chịu thôi a e nhầy.. với lại chưa bao giờ mình ngủ kiểu đó, thấy mệt người kinh. Ngồi kết hợp với tựa vào giường e ý mãi mới ngủ được.
Đệt mẹ sáng chưa đến 5h mình đã tỉnh rồi, mỏi với đau hết cả người, khổ thế đấy. Thôi chắc cũng éo ngủ được nữa, mình vào rửa mặt cái rồi khóa cửa phòng, chạy đi mua tí thịt xay để về nấu cháo tiếp cho e nó.
Mua thịt xong thì mình lại về phòng hỳ hục nấu cháo, may tối qua mua nhiều hành nên còn thừa nhiều. nấu 1 lúc và đánh răng rửa mặt thì tới khoảng 6 giờ kém là xong. Mang sang phòng con e thì thấy con e vẫn đang ngủ. Mình ngồi nhìn con e thôi.
Công nhận nhìn con e xinh thật, mình mà để thằng nào cướp mất chắc mình tự cắt chim luôn thôi.. đời kiếm được 1 người yêu mình mà mình yêu đâu phải dễ đúng ko các bác.
Mình phải lấy làm vợ bằng được.hehe.
1 lúc sau thì con e dậy, thấy mình đang nhìn thì con e hỏi:
Ơ a nhìn gì vậy? a ở đây cả đêm à?
ừ, thấy trong người sao rồi?
e khỏe lắm rồi, hi. A ngồi ở đây cả đêm thật à?
Vâng, tôi canh vợ tôi mà.hề hề
Hi, cái a này. Thế tối qua a ngồi ngủ à?
ừ, khổ thân thế đấy.
hi, à thế chị Linh ngủ đâu a?
Linh sang phong bên ngủ nhờ rồi, thôi vào đánh răng rửa mặt rồi ra ăn cháo.hi
Hi, lại cháo à a?
ừ, chán rồi à.
Ko, tự nhiên sao giờ e lại thấy thích ăn cháo của a.hihi
Hề hề, nói vậy, ngại quá.
Hi, thôi e vào đánh răng đây. Nói rồi con bé đi vào, mình ngôi ngoài, vui lắm các bác, cứ cười cười như điên.hehe.
Xong thì con e đi ra, mình múc cháo vào bát cho đưa cho e nó. E nó ăn ngon lanh, lúc đó cảm thấy oai thế ko biết nữa chứ.hehe.
À a có thấy mùi hôi gì ko?hi
Hôi ở đâu?
ở người e ý.hihi
à chưa thấy gì, chắc tối nay nó bốc đó.hề hề.
hi.
Thôi ăn nhanh đi, ko Linh về lại trêu đó.hi
Vâng.hi
Con e ăn xong thì đi lau mồm xúc miệng rôi lại nên giường nằm, mình lại ngồi đó nói chuyện. Nói chuyện được 1 lúc thì mình nói:
Thôi e ngủ tiếp đi để a về ăn sáng
Ơ a chưa ăn à?
ừ, hi
vậy e ngủ tiếp, a ngồi đây 1 tí nữa rồi hãy về nhá.
E vửa ngủ dậy giờ lại ngủ tiếp à.
Vâng,hi, kệ e, a ngồi đây 1 tí nhá.
ừ, e ngủ kinh thật
hi. Ngủ tiếp đây.hi
hi
Thế là e nó nhắm mắt vào, trả biết có ngủ ko, nhưng bất chợt các bác à... Mình đang để tay trên giường mà, bỗng tay e nó xò xò ra khỏi chăn, lắm lấy tay mình, miệng thì bắt đầu mỉm cười. Mình thấy vậy tay cũng để im (ngu mà động à nhầy.hehe), cười cười. cứ như thế 1 lúc lâu, thấy chán trò cầm tay này rồi thì mình nói: thôi để a về ăn sáng cái nào. Rồi mình cầm lấy tay con e lôi ra, con e cười cười ko nói gì quay mặt vào trong. Mình: a về phòng đây. Rồi vui vẻ về luôn.
Về tới phóng vui ko tả nổi, sướng cực độ. Chắc bác nào tán gái mà thành công cũng hiểu, cái này ko thể miêu tả được đâu nhầy.^^. Đệt mẹ đang vui, sáng nay ăn sang bữa, mình chạy ra ngoài quá phở làm bát cho nó máu, thiếu đéo gì tiền.hehe.
Ăn xong, mình lại chạy về phòng Ngọc luôn, thấy Linh đang ngồi gặm bánh mì, còn Ngọc thì nằm vậy, ko ngủ.
K ơi cháo của mình đâu?hihi. Linh trêu
Hề hề, có ôm đâu mà đòi cháo hả?
Hihi, vậy con bé này khỏi ốm sao cũng được ăn cháo. Linh nói
Đó là trường hợp đặc biệt.hihi. nói xong mình nhìn Ngọc
Má, thấy mình vào e nó trùm chăn kín mít,ko hở ra tí nào các bác à. ^^
Ngọc sao vậy e? sao phải sao phải trùm chăn thế?
E ko sao đâu.hi
Ko sao thì bỏ ra cho thoáng, kín vậy
Hi,ko đâu
Cái con này nó bị hâm rồi hay sao ý, nãy mình về phòng thấy nó đang nằm cười cười K à, Linh nói
Chị Linh ơi, đừng nói nữa. Ngọc ngại, vẫn trùm chăn nói.
À mình hiểu rồi.hihi.
Hiểu gì K?
Mình biết sao rồi,thôi mình về phòng đây.hề hề.
Ơ sao vậy K?
Vợ mình ngại đó Linh.hề hề.
Hư ai là vợ a chứ? Nhận vơ. E Ngọc vẫn đang trùm chăn nói
Thế có thật ko phải là vợ a ko?
E nó im lặng, ko giám nói gì luôn.
Gớm a chị khó hiểu quá.hi. Linh nói
Hi, thôi mình về phòng đây. Bỏ chăn ra khỏi nóng nhá bé.hề hề.
Bé cái gì mà bé. Ngọc vẫn còn cố cãi
Hihi, thôi về đây. Nói xong mình đi về phòng luôn. Vui thế ko biết nữa chứ. Coi như e nó là của mình rồi các bác nhầy. hehe.
Rồi thì hôm sau e ấy khỏi ốm, mọi việc lại diễn ra bình thường, e ấy lại cũng hay sang phòng mình chơi, nói chung là cứ lặp lại như thế. Tình cảm thì càng được thăng tiến, rượu mình cũng ko uống nữa hoặc uống rất ít, tại e ấy nói là ko thích thấy mình uống nhiều rượu, với lại uống nhiều cũng mệt nên mình bỏ. Thời gian cứ trôi qua như vậy, qua tết âm lịch, mình lại từ nhà lên trường học tiếp. Và cũng lại bình thường như trước thôi, à có điều là mình chưa nói câu “a yêu e” với e ấy bao giờ.
Và rồi đến hôm 6-3, sinh nhật e Ngọc, hôm đó mình còn nhớ như in……
Mình được nghỉ tết 3 ngày, rảnh ngồi gõ cho ae được tí nào hay tí đó. .Mình sẽ ắp đết sau,gõ mỏi tay quá, thank các thím đã theo dõi và ủng hộ truyện đời mình. hề hề.